和 hé 范 fàn 迁 qiān 善 shàn 见 jiàn 寄 jì - - 吴 wú 芾 fèi
溪 xī 山 shān 深 shēn 处 chù 养 yǎng 清 qīng 高 gāo , , 名 míng 位 wèi 虽 suī 穷 qióng 节 jié 行 xíng 饶 ráo 。 。
举 jǔ 世 shì 何 hé 人 rén 堪 kān 寂 jì 寞 mò , , 杜 dù 门 mén 终 zhōng 日 rì 自 zì 逍 xiāo 遥 yáo 。 。
交 jiāo 情 qíng 已 yǐ 作 zuò 千 qiān 金 jīn 重 zhòng , , 别 bié 恨 hèn 空 kōng 惊 jīng 一 yī 叶 yè 飘 piāo 。 。
莫 mò 向 xiàng 五 wǔ 湖 hú 成 chéng 独 dú 往 wǎng , , 他 tā 年 nián 相 xiāng 与 yǔ 到 dào 云 yún 霄 xiāo 。 。
和范迁善见寄。宋代。吴芾。溪山深处养清高,名位虽穷节行饶。 举世何人堪寂寞,杜门终日自逍遥。 交情已作千金重,别恨空惊一叶飘。 莫向五湖成独往,他年相与到云霄。