再 zài 用 yòng 子 zǐ 虚 xū 韵 yùn 和 hé 呈 chéng 骏 jùn 发 fā 次 cì 颜 yán - - 沈 shěn 与 yǔ 求 qiú
十 shí 里 lǐ 笙 shēng 箫 xiāo 沸 fèi 市 shì 楼 lóu , , 已 yǐ 占 zhàn 风 fēng 物 wù 两 liǎng 优 yōu 游 yóu 。 。
人 rén 从 cóng 月 yuè 窟 kū 开 kāi 青 qīng 嶂 zhàng , , 灯 dēng 挟 xié 星 xīng 河 hé 映 yìng 碧 bì 流 liú 。 。
曲 qū 席 xí 深 shēn 杯 bēi 成 chéng 径 jìng 醉 zuì , , 长 cháng 廊 láng 古 gǔ 寺 sì 溢 yì 清 qīng 愁 chóu 。 。
暗 àn 中 zhōng 我 wǒ 亦 yì 知 zhī 公 gōng 在 zài , , 彊 jiàng 对 duì 兰 lán 膏 gāo 为 wèi 举 jǔ 眸 móu 。 。
再用子虚韵和呈骏发次颜。宋代。沈与求。十里笙箫沸市楼,已占风物两优游。 人从月窟开青嶂,灯挟星河映碧流。 曲席深杯成径醉,长廊古寺溢清愁。 暗中我亦知公在,彊对兰膏为举眸。