自 zì 维 wéi 扬 yáng 回 huí 仪 yí 真 zhēn - - 沈 shěn 大 dà 椿 chūn
一 yī 官 guān 安 ān 敢 gǎn 问 wèn 青 qīng 毡 zhān , , 形 xíng 影 yǐng 相 xiāng 看 kàn 只 zhǐ 自 zì 怜 lián 。 。
黄 huáng 鹄 gǔ 已 yǐ 登 dēng 清 qīng 汉 hàn 去 qù , , 白 bái 鸥 ōu 空 kōng 占 zhàn 浅 qiǎn 沙 shā 眠 mián 。 。
杏 xìng 花 huā 开 kāi 遍 biàn 芜 wú 城 chéng 雨 yǔ , , 柳 liǔ 色 sè 浑 hún 铺 pù 瓜 guā 渚 zhǔ 烟 yān 。 。
老 lǎo 眼 yǎn 生 shēng 疏 shū 堪 kān 自 zì 笑 xiào , , 浪 làng 惊 jīng 风 fēng 物 wù 向 xiàng 淮 huái 天 tiān 。 。
自维扬回仪真。宋代。沈大椿。一官安敢问青毡,形影相看只自怜。 黄鹄已登清汉去,白鸥空占浅沙眠。 杏花开遍芜城雨,柳色浑铺瓜渚烟。 老眼生疏堪自笑,浪惊风物向淮天。