次 cì 韵 yùn 吕 lǚ 仲 zhòng 见 jiàn 提 tí 干 gàn 题 tí 翠 cuì 眉 méi 亭 tíng - - 汪 wāng 晫 zhuó
亭 tíng 前 qián 诗 shī 板 bǎn 有 yǒu 人 rén 临 lín , , 公 gōng 去 qù 知 zhī 谁 shuí 续 xù 好 hǎo 吟 yín 。 。
忽 hū 有 yǒu 名 míng 人 rén 留 liú 七 qī 字 zì , , 竞 jìng 传 chuán 高 gāo 价 jià 值 zhí 千 qiān 金 jīn 。 。
曾 céng 扶 fú 诸 zhū 老 lǎo 开 kāi 皇 huáng 极 jí , , 终 zhōng 使 shǐ 微 wēi 身 shēn 坠 zhuì 众 zhòng 阴 yīn 。 。
两 liǎng 岫 xiù 至 zhì 今 jīn 愁 chóu 不 bù 展 zhǎn , , 此 cǐ 言 yán 应 yīng 当 dāng 老 lǎo 师 shī 心 xīn 。 。
次韵吕仲见提干题翠眉亭。宋代。汪晫。亭前诗板有人临,公去知谁续好吟。 忽有名人留七字,竞传高价值千金。 曾扶诸老开皇极,终使微身坠众阴。 两岫至今愁不展,此言应当老师心。