次 cì 韵 yùn 胡 hú 益 yì 之 zhī 初 chū 夏 xià 见 jiàn 怀 huái - - 汪 wāng 晫 zhuó
自 zì 是 shì 胸 xiōng 中 zhōng 三 sān 斗 dòu 尘 chén , , 诗 shī 兵 bīng 敢 gǎn 敌 dí 亚 yà 夫 fū 营 yíng 。 。
愁 chóu 关 guān 老 lǎo 子 zi 两 liǎng 肩 jiān 瘦 shòu , , 春 chūn 点 diǎn 榴 liú 花 huā 一 yī 树 shù 明 míng 。 。
雨 yǔ 向 xiàng 梅 méi 边 biān 来 lái 处 chù 细 xì , , 句 jù 从 cóng 夜 yè 半 bàn 得 de 时 shí 清 qīng 。 。
方 fāng 床 chuáng 竹 zhú 枕 zhěn 思 sī 君 jūn 切 qiè , , 幸 xìng 有 yǒu 吟 yín 筒 tǒng 话 huà 旧 jiù 情 qíng 。 。
次韵胡益之初夏见怀。宋代。汪晫。自是胸中三斗尘,诗兵敢敌亚夫营。 愁关老子两肩瘦,春点榴花一树明。 雨向梅边来处细,句从夜半得时清。 方床竹枕思君切,幸有吟筒话旧情。