题 tí 垂 chuí 云 yún 亭 tíng - - 沈 shěn 辽 liáo
老 lǎo 师 shī 有 yǒu 意 yì 出 chū 人 rén 间 jiān , , 便 biàn 学 xué 垂 chuí 云 yún 也 yě 未 wèi 闲 xián 。 。
带 dài 雨 yǔ 有 yǒu 时 shí 归 guī 北 běi 岭 lǐng , , 随 suí 风 fēng 依 yī 旧 jiù 过 guò 南 nán 山 shān 。 。
题垂云亭。宋代。沈辽。老师有意出人间,便学垂云也未闲。 带雨有时归北岭,随风依旧过南山。