题 tí 径 jìng 山 shān 二 èr 首 shǒu - - 沈 shěn 辽 liáo
昔 xī 日 rì 道 dào 师 shī 开 kāi 法 fǎ 筵 yán , , 老 lǎo 人 rén 化 huà 龙 lóng 去 qù 山 shān 前 qián 。 。
至 zhì 今 jīn 胜 shèng 迹 jī 冠 guān 西 xī 境 jìng , , 高 gāo 第 dì 相 xiāng 传 chuán 为 wèi 敬 jìng 田 tián 。 。
平 píng 生 shēng 自 zì 得 dé 物 wù 外 wài 趣 qù , , 尔 ěr 来 lái 更 gèng 薄 báo 区 qū 中 zhōng 缘 yuán 。 。
终 zhōng 随 suí 老 lǎo 师 shī 学 xué 善 shàn 住 zhù , , 行 xíng 种 zhǒng 芝 zhī 草 cǎo 休 xiū 天 tiān 年 nián 。 。
题径山二首。宋代。沈辽。昔日道师开法筵,老人化龙去山前。 至今胜迹冠西境,高第相传为敬田。 平生自得物外趣,尔来更薄区中缘。 终随老师学善住,行种芝草休天年。