清 qīng 贞 zhēn 褚 chǔ 道 dào 士 shì 携 xié 罗 luó 丈 zhàng 唱 chàng 和 hè 访 fǎng 余 yú 求 qiú 诗 shī 予 yǔ 非 fēi 能 néng 诗 shī 者 zhě 辞 cí 不 bù 获 huò 力 lì 拙 zhuō 次 cì 韵 yùn 能 néng 不 bù 以 yǐ 狂 kuáng 斐 fěi 疵 cī 我 wǒ 否 fǒu - - 杜 dù 范 fàn
冀 jì 北 běi 奇 qí 才 cái 万 wàn 马 mǎ 空 kōng , , 惊 jīng 人 rén 佳 jiā 句 jù 墨 mò 深 shēn 浓 nóng 。 。
春 chūn 风 fēng 桃 táo 李 lǐ 人 rén 应 yīng 识 shí , , 要 yào 看 kàn 寒 hán 溪 xī 涧 jiàn 底 dǐ 松 sōng 。 。
清贞褚道士携罗丈唱和访余求诗予非能诗者辞不获力拙次韵能不以狂斐疵我否。宋代。杜范。冀北奇才万马空,惊人佳句墨深浓。 春风桃李人应识,要看寒溪涧底松。