发 fā 瓦 wǎ 桥 qiáo 十 shí 里 lǐ 而 ér 河 hé 梁 liáng 败 bài 还 hái 坐 zuò 客 kè 亭 tíng 复 fù 上 shàng 马 mǎ 戏 xì 咏 yǒng 道 dào 旁 páng 垂 chuí 柳 liǔ 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 沈 shěn 遘 gòu
行 xíng 尽 jǐn 塘 táng 陂 bēi 日 rì 已 yǐ 西 xī , , 回 huí 头 tóu 绿 lǜ 树 shù 却 què 迟 chí 迟 chí 。 。
柔 róu 条 tiáo 秀 xiù 绝 jué 向 xiàng 人 rén 甚 shén , , 忍 rěn 不 bù 从 cóng 容 róng 折 zhé 一 yī 枝 zhī 。 。
发瓦桥十里而河梁败还坐客亭复上马戏咏道旁垂柳二首 其二。宋代。沈遘。行尽塘陂日已西,回头绿树却迟迟。 柔条秀绝向人甚,忍不从容折一枝。