时 shí 思 sī 荐 jiàn 福 fú 寺 sì - - 杜 dù 汝 rǔ 能 néng
□ zhī 知 shān 山 bù 不 yàn 厌 gāo , , 高 chù 处 gèng 更 yíng 营 tíng 亭 。 。
对 duì 面 miàn 开 kāi 诗 shī 景 jǐng , , 当 dāng 空 kōng 列 liè 画 huà 屏 píng 。 。
药 yào 生 shēng 香 xiāng 草 cǎo 异 yì , , 盖 gài 结 jié 古 gǔ 松 sōng 灵 líng 。 。
见 jiàn 说 shuō 师 shī 斋 zhāi 暇 xiá , , 时 shí 来 lái 此 cǐ 读 dú 经 jīng 。 。
时思荐福寺。宋代。杜汝能。□知山不厌,高处更营亭。 对面开诗景,当空列画屏。 药生香草异,盖结古松灵。 见说师斋暇,时来此读经。