黄 huáng 溪 xī - - 周 zhōu 弼 bì
匆 cōng 匆 cōng 宁 níng 不 bù 恨 hèn 飘 piāo 零 líng , , 转 zhuǎn 更 gèng 分 fēn 岐 qí 过 guò 别 bié 汀 tīng 。 。
世 shì 事 shì 总 zǒng 如 rú 迂 yū 曲 qū 路 lù , , 年 nián 华 huá 都 dōu 付 fù 短 duǎn 长 cháng 亭 tíng 。 。
冢 zhǒng 桃 táo 褪 tuì 蕊 ruǐ 无 wú 人 rén 色 sè , , 社 shè 栎 lì 盘 pán 根 gēn 作 zuò 鬼 guǐ 形 xíng 。 。
心 xīn 自 zì 感 gǎn 伤 shāng 人 rén 岂 qǐ 识 shí , , 回 huí 头 tóu 犹 yóu 顾 gù 岘 xiàn 山 shān 青 qīng 。 。
黄溪。宋代。周弼。匆匆宁不恨飘零,转更分岐过别汀。 世事总如迂曲路,年华都付短长亭。 冢桃褪蕊无人色,社栎盘根作鬼形。 心自感伤人岂识,回头犹顾岘山青。