东 dōng 城 chéng 寻 xún 春 chūn - - 白 bái 居 jū 易 yì
老 lǎo 色 sè 日 rì 上 shàng 面 miàn , , 欢 huān 情 qíng 日 rì 去 qù 心 xīn 。 。
今 jīn 既 jì 不 bù 如 rú 昔 xī , , 后 hòu 当 dāng 不 bù 如 rú 今 jīn 。 。
今 jīn 犹 yóu 未 wèi 甚 shén 衰 shuāi , , 每 měi 事 shì 力 lì 可 kě 任 rèn 。 。
花 huā 时 shí 仍 réng 爱 ài 出 chū , , 酒 jiǔ 后 hòu 尚 shàng 能 néng 吟 yín 。 。
但 dàn 恐 kǒng 如 rú 此 cǐ 兴 xìng , , 亦 yì 随 suí 日 rì 销 xiāo 沉 chén 。 。
东 dōng 城 chéng 春 chūn 欲 yù 老 lǎo , , 勉 miǎn 强 qiǎng 一 yī 来 lái 寻 xún 。 。
东城寻春。唐代。白居易。老色日上面,欢情日去心。 今既不如昔,后当不如今。 今犹未甚衰,每事力可任。 花时仍爱出,酒后尚能吟。 但恐如此兴,亦随日销沉。 东城春欲老,勉强一来寻。