晚 wǎn 秋 qiū 夜 yè - - 白 bái 居 jū 易 yì
碧 bì 空 kōng 溶 róng 溶 róng 月 yuè 华 huá 静 jìng , , 月 yuè 里 lǐ 愁 chóu 人 rén 吊 diào 孤 gū 影 yǐng 。 。
花 huā 开 kāi 残 cán 菊 jú 傍 bàng 疏 shū 篱 lí , , 叶 yè 下 xià 衰 shuāi 桐 tóng 落 luò 寒 hán 井 jǐng 。 。
塞 sāi 鸿 hóng 飞 fēi 急 jí 觉 jué 秋 qiū 尽 jǐn , , 邻 lín 鸡 jī 鸣 míng 迟 chí 知 zhī 夜 yè 永 yǒng 。 。
凝 níng 情 qíng 不 bù 语 yǔ 空 kōng 所 suǒ 思 sī , , 风 fēng 吹 chuī 白 bái 露 lù 衣 yī 裳 shang 冷 lěng 。 。
晚秋夜。唐代。白居易。碧空溶溶月华静,月里愁人吊孤影。 花开残菊傍疏篱,叶下衰桐落寒井。 塞鸿飞急觉秋尽,邻鸡鸣迟知夜永。 凝情不语空所思,风吹白露衣裳冷。