寄 jì 仲 zhòng 微 wēi 杜 dù 丈 zhàng - - 周 zhōu 孚 fú
小 xiǎo 雨 yǔ 催 cuī 春 chūn 杏 xìng 半 bàn 红 hóng , , 转 zhuǎn 头 tóu 庭 tíng 户 hù 已 yǐ 秋 qiū 风 fēng 。 。
刘 liú 桢 zhēn 昔 xī 病 bìng 虽 suī 差 chà 愈 yù , , 侯 hóu 喜 xǐ 今 jīn 诗 shī 竟 jìng 未 wèi 工 gōng 。 。
瘦 shòu 马 mǎ 羸 léi 僮 tóng 还 hái 自 zì 笑 xiào , , 绿 lǜ 尊 zūn 黄 huáng 菊 jú 定 dìng 谁 shuí 同 tóng 。 。
十 shí 年 nián 塞 sāi 耳 ěr 人 rén 间 jiān 语 yǔ , , 剩 shèng 欲 yù 从 cóng 公 gōng 一 yī 破 pò 聋 lóng 。 。
寄仲微杜丈。宋代。周孚。小雨催春杏半红,转头庭户已秋风。 刘桢昔病虽差愈,侯喜今诗竟未工。 瘦马羸僮还自笑,绿尊黄菊定谁同。 十年塞耳人间语,剩欲从公一破聋。