挽 wǎn 芸 yún 居 jū 二 èr 首 shǒu - - 周 zhōu 端 duān 臣 chén
诗 shī 思 sī 闲 xián 逾 yú 健 jiàn , , 仪 yí 容 róng 老 lǎo 更 gèng 清 qīng 。 。
遽 jù 闻 wén 身 shēn 染 rǎn 患 huàn , , 不 bú 见 jiàn 子 zi 成 chéng 名 míng 。 。
易 yì 箦 zé 终 zhōng 婚 hūn 娶 qǔ , , 求 qiú 棺 guān 达 dá 死 sǐ 生 shēng 。 。
典 diǎn 刑 xíng 无 wú 复 fù 睹 dǔ , , 空 kōng 有 yǒu 泪 lèi 如 rú 倾 qīng 。 。
挽芸居二首。宋代。周端臣。诗思闲逾健,仪容老更清。 遽闻身染患,不见子成名。 易箦终婚娶,求棺达死生。 典刑无复睹,空有泪如倾。