登 dēng 驼 tuó 巘 yǎn 岭 lǐng - - 周 zhōu 端 duān 臣 chén
登 dēng 顿 dùn 来 lái 忘 wàng 倦 juàn , , 闲 xián 常 cháng 到 dào 亦 yì 难 nán 。 。
西 xī 风 fēng 摇 yáo 短 duǎn 鬓 bìn , , 落 luò 日 rì 倚 yǐ 危 wēi 栏 lán 。 。
山 shān 迥 jiǒng 江 jiāng 湖 hú 小 xiǎo , , 秋 qiū 高 gāo 天 tiān 地 dì 宽 kuān 。 。
故 gù 园 yuán 何 hé 处 chǔ 是 shì , , 空 kōng 遣 qiǎn 客 kè 眸 móu 酸 suān 。 。
登驼巘岭。宋代。周端臣。登顿来忘倦,闲常到亦难。 西风摇短鬓,落日倚危栏。 山迥江湖小,秋高天地宽。 故园何处是,空遣客眸酸。