孟 mèng 冬 dōng 多 duō 风 fēng 霜 shuāng - - 周 zhōu 端 duān 臣 chén
孟 mèng 冬 dōng 多 duō 风 fēng 霜 shuāng , , 草 cǎo 木 mù 俱 jù 披 pī 靡 mǐ 。 。
老 lǎo 柳 liǔ 叶 yè 才 cái 脱 tuō , , 拂 fú 拂 fú 新 xīn 萌 méng 起 qǐ 。 。
冻 dòng 梅 méi 如 rú 枯 kū 榛 zhēn , , 班 bān 班 bān 亦 yì 含 hán 蕊 ruǐ 。 。
寒 hán 暑 shǔ 运 yùn 四 sì 时 shí , , 成 chéng 此 cǐ 岁 suì 功 gōng 美 měi 。 。
孰 shú 知 zhī 四 sì 时 shí 间 jiān , , 独 dú 有 yǒu 春 chūn 不 bù 死 sǐ 。 。
孟冬多风霜。宋代。周端臣。孟冬多风霜,草木俱披靡。 老柳叶才脱,拂拂新萌起。 冻梅如枯榛,班班亦含蕊。 寒暑运四时,成此岁功美。 孰知四时间,独有春不死。