登 dēng 山 shān 回 huí - - 林 lín 用 yòng 中 zhōng
胜 shèng 概 gài 峰 fēng 头 tóu 寺 sì , , 寻 xún 幽 yōu 客 kè 自 zì 来 lái 。 。
泉 quán 声 shēng 涧 jiàn 分 fēn 细 xì , , 山 shān 色 sè 翠 cuì 成 chéng 堆 duī 。 。
踏 tà 破 pò 千 qiān 崖 yá 雪 xuě , , 还 hái 闻 wén 一 yī 夜 yè 雷 léi 。 。
东 dōng 林 lín 期 qī 拟 nǐ 结 jié , , 卧 wò 石 shí 梦 mèng 忘 wàng 回 huí 。 。
登山回。宋代。林用中。胜概峰头寺,寻幽客自来。 泉声涧分细,山色翠成堆。 踏破千崖雪,还闻一夜雷。 东林期拟结,卧石梦忘回。