和 hé 孟 mèng 郊 jiāo 韵 yùn - - 林 lín 邵 shào
山 shān 僧 sēng 庞 páng 眉 méi 苍 cāng , , 翻 fān 径 jìng 坐 zuò 禅 chán 床 chuáng 。 。
层 céng 轩 xuān 豁 huō 远 yuǎn 目 mù , , 静 jìng 室 shì 便 biàn 异 yì 香 xiāng 。 。
微 wēi 风 fēng 仙 xiān 籁 lài 响 xiǎng , , 过 guò 雨 yǔ 晴 qíng 岚 lán 光 guāng 。 。
何 hé 须 xū 向 xiàng 庐 lú 阜 fù , , 此 cǐ 即 jí 真 zhēn 道 dào 场 chǎng 。 。
和孟郊韵。宋代。林邵。山僧庞眉苍,翻径坐禅床。 层轩豁远目,静室便异香。 微风仙籁响,过雨晴岚光。 何须向庐阜,此即真道场。