魏 wèi 府 fǔ 君 jūn 挽 wǎn 词 cí - - 林 lín 季 jì 仲 zhòng
霜 shuāng 露 lù 长 zhǎng 悲 bēi 陟 zhì 岵 hù 人 rén , , 见 jiàn 翁 wēng 强 qiáng 健 jiàn 却 què 酸 suān 辛 xīn 。 。
家 jiā 徒 tú 四 sì 壁 bì 知 zhī 无 wú 恨 hèn , , 掌 zhǎng 有 yǒu 双 shuāng 珠 zhū 未 wèi 是 shì 贫 pín 。 。
老 lǎo 去 qù 米 mǐ 盐 yán 浑 hún 不 bù 问 wèn , , 病 bìng 来 lái 药 yào 石 shí 强 qiáng 相 xiāng 亲 qīn 。 。
归 guī 从 cóng 先 xiān 垄 lǒng 平 píng 生 shēng 志 zhì , , 松 sōng 下 xià 应 yīng 逢 féng 月 yuè 色 sè 新 xīn 。 。
魏府君挽词。宋代。林季仲。霜露长悲陟岵人,见翁强健却酸辛。 家徒四壁知无恨,掌有双珠未是贫。 老去米盐浑不问,病来药石强相亲。 归从先垄平生志,松下应逢月色新。