退 tuì 老 lǎo 吟 yín - - 林 lín 希 xī 逸 yì
圣 shèng 绝 jué 微 wēi 言 yán 大 dà 义 yì 乖 guāi , , 六 liù 经 jīng 犹 yóu 幸 xìng 出 chū 残 cán 灰 huī 。 。
知 zhī 行 xíng 大 dà 学 xué 工 gōng 夫 fū 密 mì , , 理 lǐ 欲 yù 先 xiān 贤 xián 体 tǐ 贴 tiē 来 lái 。 。
岁 suì 晚 wǎn 筑 zhù 场 chǎng 多 duō 识 shí 赐 cì , , 早 zǎo 年 nián 陋 lòu 巷 xiàng 屡 lǚ 空 kōng 回 huí 。 。
同 tóng 门 mén 人 rén 尽 jǐn 师 shī 资 zī 远 yuǎn , , 退 tuì 老 lǎo 西 xī 河 hé 只 zhǐ 自 zì 哀 āi 。 。
退老吟。宋代。林希逸。圣绝微言大义乖,六经犹幸出残灰。 知行大学工夫密,理欲先贤体贴来。 岁晚筑场多识赐,早年陋巷屡空回。 同门人尽师资远,退老西河只自哀。