和 hé 成 chéng 都 dū 吴 wú 仲 zhòng 庶 shù 见 jiàn 寄 jì 来 lái 韵 yùn 其 qí 三 sān - - 范 fàn 镇 zhèn
山 shān 横 héng 双 shuāng 剑 jiàn 水 shuǐ 双 shuāng 流 liú , , 栖 qī 北 běi 巢 cháo 南 nán 去 qù 未 wèi 由 yóu 。 。
三 sān 尺 chǐ 素 sù 琴 qín 弹 dàn 浩 hào 浩 hào , , 一 yī 炉 lú 丹 dān 药 yào 咏 yǒng 休 xiū 休 xiū 。 。
白 bái 岩 yán 霜 shuāng 重 zhòng 红 hóng 梨 lí 晓 xiǎo , , 银 yín 砾 lì 烟 yān 深 shēn 紫 zǐ 芋 yù 秋 qiū 。 。
每 měi 夜 yè 梦 mèng 魂 hún 归 guī 处 chǔ 路 lù , , 只 zhǐ 应 yīng 明 míng 月 yuè 见 jiàn 神 shén 游 yóu 。 。
和成都吴仲庶见寄来韵 其三。宋代。范镇。山横双剑水双流,栖北巢南去未由。 三尺素琴弹浩浩,一炉丹药咏休休。 白岩霜重红梨晓,银砾烟深紫芋秋。 每夜梦魂归处路,只应明月见神游。