寄 jì 辛 xīn 化 huà 光 guāng - - 范 fàn 纯 chún 仁 rén
疏 shū 闲 xián 心 xīn 迹 jī 久 jiǔ 相 xiāng 亲 qīn , , 一 yī 别 bié 江 jiāng 城 chéng 两 liǎng 见 jiàn 春 chūn 。 。
身 shēn 若 ruò 孤 gū 鸿 hóng 长 zhǎng 慕 mù 侣 lǚ , , 道 dào 非 fēi 尺 chǐ 蠖 huò 敢 gǎn 求 qiú 伸 shēn 。 。
优 yōu 游 yóu 岁 suì 月 yuè 空 kōng 尸 shī 禄 lù , , 明 míng 润 rùn 溪 xī 山 shān 不 bù 染 rǎn 尘 chén 。 。
尊 zūn 酒 jiǔ 从 cóng 容 róng 皆 jiē 胜 shèng 景 jǐng , , 欠 qiàn 君 jūn 来 lái 作 zuò 席 xí 中 zhōng 宾 bīn 。 。
寄辛化光。宋代。范纯仁。疏闲心迹久相亲,一别江城两见春。 身若孤鸿长慕侣,道非尺蠖敢求伸。 优游岁月空尸禄,明润溪山不染尘。 尊酒从容皆胜景,欠君来作席中宾。