李 lǐ 方 fāng 叔 shū 馈 kuì 潭 tán 笋 sǔn - - 范 fàn 祖 zǔ 禹 yǔ
穿 chuān 云 yún 斸 zhǔ 石 shí 远 yuǎn 林 lín 空 kōng , , 来 lái 涉 shè 烟 yān 波 bō 几 jǐ 万 wàn 重 zhòng 。 。
实 shí 比 bǐ 梧 wú 桐 tóng 堪 kān 食 shí 凤 fèng , , 箨 tuò 翻 fān 风 fēng 雨 yǔ 便 biàn 成 chéng 龙 lóng 。 。
一 yī 枝 zhī 未 wèi 许 xǔ 尘 chén 鞍 ān 挂 guà , , 千 qiān 亩 mǔ 终 zhōng 留 liú 渭 wèi 水 shuǐ 封 fēng 。 。
陋 lòu 巷 xiàng 菜 cài 羹 gēng 知 zhī 不 bù 称 chēng , , 君 jūn 王 wáng 玉 yù 食 shí 愿 yuàn 时 shí 供 gōng 。 。
李方叔馈潭笋。宋代。范祖禹。穿云斸石远林空,来涉烟波几万重。 实比梧桐堪食凤,箨翻风雨便成龙。 一枝未许尘鞍挂,千亩终留渭水封。 陋巷菜羹知不称,君王玉食愿时供。