春 chūn 晚 wǎn 戏 xì 题 tí - - 姜 jiāng 特 tè 立 lì
岁 suì 月 yuè 飞 fēi 腾 téng 不 bù 可 kě 回 huí , , 红 hóng 颜 yán 去 qù 尽 jǐn 老 lǎo 相 xiāng 催 cuī 。 。
自 zì 怜 lián 皱 zhòu 面 miàn 无 wú 光 guāng 彩 cǎi , , 赖 lài 得 dé 春 chūn 风 fēng 为 wèi 熨 yùn 开 kāi 。 。
春晚戏题。宋代。姜特立。岁月飞腾不可回,红颜去尽老相催。 自怜皱面无光彩,赖得春风为熨开。