晓 xiǎo 次 cì 荆 jīng 江 jiāng - - 戎 róng 昱 yù
孤 gū 舟 zhōu 大 dà 江 jiāng 水 shuǐ , , 水 shuǐ 涉 shè 无 wú 昏 hūn 曙 shǔ 。 。
雨 yǔ 暗 àn 迷 mí 津 jīn 时 shí , , 云 yún 生 shēng 望 wàng 乡 xiāng 处 chù 。 。
渔 yú 翁 wēng 闲 xián 自 zì 乐 lè , , 樵 qiáo 客 kè 纷 fēn 多 duō 虑 lǜ 。 。
秋 qiū 色 sè 湖 hú 上 shàng 山 shān , , 归 guī 心 xīn 日 rì 边 biān 树 shù 。 。
徒 tú 称 chēng 竹 zhú 箭 jiàn 美 měi , , 未 wèi 得 dé 枫 fēng 林 lín 趣 qù 。 。
向 xiàng 夕 xī 垂 chuí 钓 diào 还 hái , , 吾 wú 从 cóng 落 luò 潮 cháo 去 qù 。 。
晓次荆江。唐代。戎昱。孤舟大江水,水涉无昏曙。 雨暗迷津时,云生望乡处。 渔翁闲自乐,樵客纷多虑。 秋色湖上山,归心日边树。 徒称竹箭美,未得枫林趣。 向夕垂钓还,吾从落潮去。