次 cì 韵 yùn 宇 yǔ 文 wén 白 bái 云 yún 山 shān - - 洪 hóng 皓 hào
天 tiān 际 jì 正 zhèng 英 yīng 英 yīng , , 排 pái 空 kōng 忽 hū 上 shàng 升 shēng 。 。
苍 cāng 梧 wú 何 hé 处 chǔ 出 chū , , 岱 dài 岳 yuè 自 zì 封 fēng 兴 xìng 。 。
但 dàn 见 jiàn 奇 qí 峰 fēng 耸 sǒng , , 宁 níng 知 zhī 嘉 jiā 气 qì 凝 níng 。 。
秋 qiū 风 fēng 殊 shū 未 wèi 起 qǐ , , 勿 wù 用 yòng 遽 jù 飞 fēi 腾 téng 。 。
次韵宇文白云山。宋代。洪皓。天际正英英,排空忽上升。 苍梧何处出,岱岳自封兴。 但见奇峰耸,宁知嘉气凝。 秋风殊未起,勿用遽飞腾。