和 hé 景 jǐng 卢 lú 喜 xǐ 晴 qíng - - 洪 hóng 适 shì
共 gòng 喜 xǐ 胡 hú 尘 chén 不 bù 乱 luàn 华 huá , , 戍 shù 边 biān 聊 liáo 出 chū 武 wǔ 刚 gāng 车 chē 。 。
天 tiān 公 gōng 欲 yù 遣 qiǎn 风 fēng 催 cuī 雪 xuě , , 僧 sēng 舍 shè 方 fāng 疑 yí 烟 yān 湿 shī 茶 chá 。 。
巡 xún 圃 pǔ 观 guān 橙 chéng 无 wú 坠 zhuì 叶 yè , , 隔 gé 溪 xī 移 yí 杏 xìng 恐 kǒng 伤 shāng 花 huā 。 。
举 jǔ 头 tóu 忽 hū 见 jiàn 云 yún 间 jiàn 日 rì , , 急 jí 草 cǎo 诗 shī 章 zhāng 庆 qìng 半 bàn 霞 xiá 。 。
和景卢喜晴。宋代。洪适。共喜胡尘不乱华,戍边聊出武刚车。 天公欲遣风催雪,僧舍方疑烟湿茶。 巡圃观橙无坠叶,隔溪移杏恐伤花。 举头忽见云间日,急草诗章庆半霞。