景 jǐng 严 yán 送 sòng 冬 dōng 杏 xìng - - 洪 hóng 适 shì
苍 cāng 头 tóu 呼 hū 梦 mèng 杂 zá 鸡 jī 声 shēng , , 蕊 ruǐ 杏 xìng 诗 shī 来 lái 句 jù 转 zhuǎn 清 qīng 。 。
独 dú 傲 ào 风 fēng 霜 shuāng 爱 ài 冬 dōng 日 rì , , 不 bù 随 suí 桃 táo 李 lǐ 媚 mèi 花 huā 城 chéng 。 。
一 yī 枝 zhī 得 de 得 de 能 néng 相 xiāng 对 duì , , 凡 fán 卉 huì 纷 fēn 纷 fēn 孰 shú 并 bìng 荣 róng 。 。
大 dà 队 duì 开 kāi 时 shí 春 chūn 且 qiě 尽 jǐn , , 醉 zuì 吟 yín 当 dāng 续 xù 丽 lì 人 rén 行 xíng 。 。
景严送冬杏。宋代。洪适。苍头呼梦杂鸡声,蕊杏诗来句转清。 独傲风霜爱冬日,不随桃李媚花城。 一枝得得能相对,凡卉纷纷孰并荣。 大队开时春且尽,醉吟当续丽人行。