雪 xuě 后 hòu 游 yóu 盘 pán 洲 zhōu - - 洪 hóng 适 shì
书 shū 事 shì 斜 xié 川 chuān 日 rì 月 yuè 同 tóng , , 行 háng 年 nián 过 guò 四 sì 逼 bī 衰 shuāi 翁 wēng 。 。
纵 zòng 情 qíng 自 zì 洗 xǐ 和 hé 陶 táo 笔 bǐ , , 乘 chéng 兴 xìng 谁 shuí 开 kāi 访 fǎng 戴 dài 蓬 péng 。 。
梅 méi 萼 è 仅 jǐn 存 cún 难 nán 聚 jù 雪 xuě , , 竹 zhú 根 gēn 未 wèi 稳 wěn 不 bù 禁 jīn 风 fēng 。 。
莫 mò 将 jiāng 野 yě 趣 qù 逢 féng 人 rén 说 shuō , , 冰 bīng 上 shàng 轻 qīng 鸥 ōu 西 xī 复 fù 东 dōng 。 。
雪后游盘洲。宋代。洪适。书事斜川日月同,行年过四逼衰翁。 纵情自洗和陶笔,乘兴谁开访戴蓬。 梅萼仅存难聚雪,竹根未稳不禁风。 莫将野趣逢人说,冰上轻鸥西复东。