答 dá 裴 péi 弟 dì - - 洪 hóng 适 shì
常 cháng 棣 dì 成 chéng 阴 yīn 慰 wèi 暮 mù 年 nián , , 困 kùn 人 rén 春 chūn 雪 xuě 好 hǎo 长 cháng 叹 tàn 。 。
闭 bì 门 mén 终 zhōng 日 rì 诗 shī 频 pín 和 hé , , 伏 fú 枕 zhěn 盈 yíng 旬 xún 病 bìng 未 wèi 安 ān 。 。
已 yǐ 遣 qiǎn 携 xié 锄 chú 移 yí 竹 zhú 径 jìng , , 更 gèng 思 sī 杖 zhàng 策 cè 整 zhěng 花 huā 栏 lán 。 。
饱 bǎo 闻 wén 冰 bīng 下 xià 游 yóu 鱼 yú 跃 yuè , , 所 suǒ 恨 hèn 双 shuāng 溪 xī 一 yī 笑 xiào 难 nán 。 。
答裴弟。宋代。洪适。常棣成阴慰暮年,困人春雪好长叹。 闭门终日诗频和,伏枕盈旬病未安。 已遣携锄移竹径,更思杖策整花栏。 饱闻冰下游鱼跃,所恨双溪一笑难。