王 wáng 世 shì 英 yīng 秀 xiù 才 cái 出 chū 示 shì 曾 céng 卿 qīng 诗 shī 求 qiú 和 hé - - 洪 hóng 遵 zūn
投 tóu 笔 bǐ 文 wén 章 zhāng 壮 zhuàng 志 zhì 休 xiū , , 鸟 niǎo 经 jīng 鹤 hè 训 xùn 漫 màn 心 xīn 留 liú 。 。
若 ruò 为 wéi 一 yī 见 jiàn 开 kāi 青 qīng 眼 yǎn , , 解 jiě 使 shǐ 三 sān 公 gōng 出 chū 黑 hēi 头 tóu 。 。
望 wàng 陇 lǒng 自 zì 应 yīng 知 zhī 可 kě 否 fǒu , , 折 zhé 潮 cháo 须 xū 信 xìn 妙 miào 源 yuán 流 liú 。 。
夜 yè 光 guāng 明 míng 月 yuè 无 wú 虚 xū 售 shòu , , 可 kě 忍 rěn 庸 yōng 人 rén 按 àn 剑 jiàn 求 qiú 。 。
王世英秀才出示曾卿诗求和。宋代。洪遵。投笔文章壮志休,鸟经鹤训漫心留。 若为一见开青眼,解使三公出黑头。 望陇自应知可否,折潮须信妙源流。 夜光明月无虚售,可忍庸人按剑求。