朱 zhū 元 yuán 晦 huì 寄 jì 诗 shī 刘 liú 贡 gòng 父 fù 有 yǒu 风 fēng 藉 jí 溪 xī 先 xiān 生 shēng 之 zhī 意 yì 词 cí 甚 shén 妙 miào 而 ér 意 yì 未 wèi 员 yuán 因 yīn 作 zuò 三 sān 绝 jué 其 qí 二 èr - - 胡 hú 宏 hóng
幽 yōu 人 rén 遍 biàn 爱 ài 青 qīng 山 shān 好 hǎo , , 为 wéi 是 shì 青 qīng 山 shān 青 qīng 不 bù 老 lǎo 。 。
山 shān 中 zhōng 云 yún 出 chū 雨 yǔ 干 gàn 坤 kūn , , 洗 xǐ 过 guò 一 yī 番 fān 山 shān 更 gèng 好 hǎo 。 。
朱元晦寄诗刘贡父有风藉溪先生之意词甚妙而意未员因作三绝 其二。宋代。胡宏。幽人遍爱青山好,为是青山青不老。 山中云出雨干坤,洗过一番山更好。