和 hé 抱 bào 拙 zhuō 韵 yùn - - 胡 hú 仲 zhòng 弓 gōng
关 guān 关 guān 鸠 jiū 妇 fù 亦 yì 收 shōu 声 shēng , , 天 tiān 意 yì 犹 yóu 悭 qiān 一 yī 日 rì 晴 qíng 。 。
槐 huái 绿 lǜ 尽 jǐn 供 gōng 春 chūn 昼 zhòu 梦 mèng , , 梅 méi 黄 huáng 尚 shàng 忆 yì 岁 suì 寒 hán 盟 méng 。 。
海 hǎi 边 biān 书 shū 托 tuō 文 wén 鳞 lín 便 biàn , , 户 hù 外 wài 诗 shī 来 lái 喜 xǐ 鹊 què 鸣 míng 。 。
千 qiān 里 lǐ 宦 huàn 情 qíng 随 suí 处 chù 好 hǎo , , 秋 qiū 风 fēng 何 hé 用 yòng 记 jì 莼 chún 羹 gēng 。 。
和抱拙韵。宋代。胡仲弓。关关鸠妇亦收声,天意犹悭一日晴。 槐绿尽供春昼梦,梅黄尚忆岁寒盟。 海边书托文鳞便,户外诗来喜鹊鸣。 千里宦情随处好,秋风何用记莼羹。