颐 yí 斋 zhāi 再 zài 作 zuò 催 cuī 梅 méi 诗 shī 次 cì 韵 yùn - - 胡 hú 仲 zhòng 弓 gōng
但 dàn 是 shì 南 nán 枝 zhī 尽 jǐn 向 xiàng 阳 yáng , , 凝 níng 寒 hán 未 wèi 许 xǔ 暗 àn 传 chuán 香 xiāng 。 。
水 shuǐ 边 biān 疏 shū 影 yǐng 空 kōng 浮 fú 月 yuè , , 岭 lǐng 外 wài 孤 gū 根 gēn 浅 qiǎn 带 dài 霜 shuāng 。 。
北 běi 帝 dì 无 wú 因 yīn 全 quán 漏 lòu 泄 xiè , , 东 dōng 君 jūn 何 hé 事 shì 巧 qiǎo 遮 zhē 藏 cáng 。 。
好 hǎo 将 jiāng 羯 jié 鼓 gǔ 花 huā 前 qián 报 bào , , 莫 mò 待 dài 狂 kuáng 风 fēng 破 pò 麝 shè 囊 náng 。 。
颐斋再作催梅诗次韵。宋代。胡仲弓。但是南枝尽向阳,凝寒未许暗传香。 水边疏影空浮月,岭外孤根浅带霜。 北帝无因全漏泄,东君何事巧遮藏。 好将羯鼓花前报,莫待狂风破麝囊。