晚 wǎn 梅 méi 次 cì 韵 yùn - - 胡 hú 仲 zhòng 弓 gōng
年 nián 少 shào 丛 cóng 中 zhōng 最 zuì 老 lǎo 成 chéng , , 春 chūn 风 fēng 一 yì 点 diǎn 尚 shàng 留 liú 情 qíng 。 。
先 xiān 生 shēng 早 zǎo 晚 wǎn 调 tiáo 羹 gēng 去 qù , , 说 shuō 与 yǔ 群 qún 儿 ér 莫 mò 浪 làng 争 zhēng 。 。
晚梅次韵。宋代。胡仲弓。年少丛中最老成,春风一点尚留情。 先生早晚调羹去,说与群儿莫浪争。