佛 fó 牙 yá 山 shān - - 胡 hú 鉴 jiàn
烈 liè 火 huǒ 烹 pēng 煎 jiān 沸 fèi 鼎 dǐng 游 yóu , , 梦 mèng 回 huí 渐 jiàn 觉 jué 此 cǐ 身 shēn 浮 fú 。 。
坐 zuò 忘 wàng 三 sān 载 zài 蕉 jiāo 中 zhōng 鹿 lù , , 卧 wò 护 hù 一 yī 帆 fān 天 tiān 际 jì 舟 zhōu 。 。
要 yào 识 shí 此 cǐ 心 xīn 如 rú 止 zhǐ 水 shuǐ , , 尽 jǐn 将 jiāng 尘 chén 迹 jī 送 sòng 牢 láo 愁 chóu 。 。
荆 jīng 溪 xī 莓 méi 藓 xiǎn 青 qīng 无 wú 恙 yàng , , 待 dài 与 yǔ 石 shí 亭 tíng 三 sān 日 rì 留 liú 。 。
佛牙山。宋代。胡鉴。烈火烹煎沸鼎游,梦回渐觉此身浮。 坐忘三载蕉中鹿,卧护一帆天际舟。 要识此心如止水,尽将尘迹送牢愁。 荆溪莓藓青无恙,待与石亭三日留。