和 hé 晚 wǎn 春 chūn 雨 yǔ 霁 jì - - 韦 wéi 骧 xiāng
油 yóu 云 yún 卷 juǎn 尽 jǐn 晓 xiǎo 天 tiān 明 míng , , 风 fēng 色 sè 融 róng 和 hé 日 rì 色 sè 轻 qīng 。 。
着 zhuó 处 chù 馀 yú 花 huā 知 zhī 有 yǒu 命 mìng , , 一 yī 番 fān 绵 mián 雨 yǔ 喜 xǐ 初 chū 晴 qíng 。 。
园 yuán 林 lín 经 jīng 润 rùn 春 chūn 难 nán 老 lǎo , , 庭 tíng 馆 guǎn 无 wú 尘 chén 气 qì 转 zhuǎn 清 qīng 。 。
谁 shuí 道 dào 东 dōng 君 jūn 忘 wàng 所 suǒ 属 shǔ , , 此 cǐ 时 shí 于 yú 物 wù 特 tè 垂 chuí 情 qíng 。 。
和晚春雨霁。宋代。韦骧。油云卷尽晓天明,风色融和日色轻。 着处馀花知有命,一番绵雨喜初晴。 园林经润春难老,庭馆无尘气转清。 谁道东君忘所属,此时于物特垂情。