又 yòu 用 yòng 花 huā 字 zì 为 wèi 即 jí 席 xí - - 韦 wéi 骧 xiāng
春 chūn 色 sè 漫 màn 漫 màn 不 bù 可 kě 涯 yá , , 谪 zhé 仙 xiān 亭 tíng 馆 guǎn 最 zuì 幽 yōu 佳 jiā 。 。
歌 gē 声 shēng 闇 àn 逐 zhú 风 fēng 中 zhōng 絮 xù , , 酒 jiǔ 算 suàn 旁 páng 看 kàn 盏 zhǎn 里 lǐ 花 huā 。 。
击 jī 钵 bō 题 tí 诗 shī 助 zhù 清 qīng 旷 kuàng , , 藏 cáng 阄 jiū 传 chuán 令 lìng 止 zhǐ 喧 xuān 哗 huá 。 。
他 tā 年 nián 追 zhuī 念 niàn 从 cóng 真 zhēn 适 shì , , 炊 chuī 熟 shú 黄 huáng 粱 liáng 一 yī 梦 mèng 赊 shē 。 。
又用花字为即席。宋代。韦骧。春色漫漫不可涯,谪仙亭馆最幽佳。 歌声闇逐风中絮,酒算旁看盏里花。 击钵题诗助清旷,藏阄传令止喧哗。 他年追念从真适,炊熟黄粱一梦赊。