人 rén 日 rì 太 tài 宁 níng 道 dào 中 zhōng 一 yī 首 shǒu - - 韦 wéi 骧 xiāng
改 gǎi 年 nián 三 sān 日 rì 立 lì 青 qīng 春 chūn , , 涉 shè 七 qī 风 fēng 光 guāng 日 rì 日 rì 新 xīn 。 。
列 liè 岫 xiù 渐 jiàn 生 shēng 千 qiān 霭 ǎi 媚 mèi , , 幽 yōu 禽 qín 初 chū 弄 nòng 小 xiǎo 声 shēng 匀 yún 。 。
篮 lán 舆 yú 度 dù 岭 lǐng 官 guān 兵 bīng 汗 hàn , , 红 hóng 旆 pèi 穿 chuān 林 lín 野 yě 雉 zhì 驯 xún 。 。
白 bái 发 fà 自 zì 怜 lián 犹 yóu 远 yuǎn 使 shǐ , , 何 hé 时 shí 归 guī 棹 zhào 浙 zhè 江 jiāng 滨 bīn 。 。
人日太宁道中一首。宋代。韦骧。改年三日立青春,涉七风光日日新。 列岫渐生千霭媚,幽禽初弄小声匀。 篮舆度岭官兵汗,红旆穿林野雉驯。 白发自怜犹远使,何时归棹浙江滨。