和 hé 唐 táng 韦 wéi 相 xiàng 国 guó 盛 shèng 山 shān 十 shí 二 èr 咏 yǒng 其 qí 四 sì 梅 méi 溪 xī - - 韦 wéi 骧 xiāng
清 qīng 影 yǐng 笼 lóng 寒 hán 水 shuǐ , , 幽 yōu 香 xiāng 逐 zhú 晚 wǎn 风 fēng 。 。
和 hé 羹 gēng 人 rén 已 yǐ 远 yuǎn , , 溪 xī 上 shàng 自 zì 芳 fāng 丛 cóng 。 。
和唐韦相国盛山十二咏 其四 梅溪。宋代。韦骧。清影笼寒水,幽香逐晚风。 和羹人已远,溪上自芳丛。