和 hé 孙 sūn 奇 qí 父 fù - - 胡 hú 寅 yín
揽 lǎn 辔 pèi 丹 dān 青 qīng 久 jiǔ 更 gèng 恬 tián , , 挂 guà 冠 guān 高 gāo 处 chù 静 jìng 尤 yóu 厌 yàn 。 。
情 qíng 田 tián 不 bú 是 shì 年 nián 年 nián 熟 shú , , 世 shì 味 wèi 安 ān 能 néng 种 zhǒng 种 zhǒng 廉 lián 。 。
虎 hǔ 鼠 shǔ 乘 chéng 时 shí 争 zhēng 用 yòng 舍 shě , , 鸢 yuān 鱼 yú 适 shì 意 yì 自 zì 飞 fēi 潜 qián 。 。
也 yě 应 yīng 及 jí 取 qǔ 仙 xiān 舟 zhōu 下 xià , , 同 tóng 向 xiàng 南 nán 山 shān 看 kàn 水 shuǐ 帘 lián 。 。
和孙奇父。宋代。胡寅。揽辔丹青久更恬,挂冠高处静尤厌。 情田不是年年熟,世味安能种种廉。 虎鼠乘时争用舍,鸢鱼适意自飞潜。 也应及取仙舟下,同向南山看水帘。