和 hé 仁 rén 仲 zhòng 过 guò 滨 bīn 江 jiāng - - 胡 hú 寅 yín
沩 wéi 山 shān 未 wèi 暇 xiá 往 wǎng , , 石 shí 磴 dèng 上 shàng 云 yún 端 duān 。 。
初 chū 识 shí 清 qīng 修 xiū 路 lù , , 遥 yáo 怜 lián 菡 hàn 萏 dàn 寒 hán 。 。
野 yě 宽 kuān 耕 gēng 仅 jǐn 有 yǒu , , 民 mín 殄 tiǎn 政 zhèng 犹 yóu 残 cán 。 。
总 zǒng 使 shǐ 林 lín 泉 quán 稳 wěn , , 那 nà 能 néng 寝 qǐn 饭 fàn 安 ān 。 。
和仁仲过滨江。宋代。胡寅。沩山未暇往,石磴上云端。 初识清修路,遥怜菡萏寒。 野宽耕仅有,民殄政犹残。 总使林泉稳,那能寝饭安。