令 lìng 节 jié 即 jí 事 shì 简 jiǎn 睎 xī 仲 zhòng 德 dé 施 shī - - 胡 hú 寅 yín
寒 hán 食 shí 清 qīng 明 míng 节 jié 令 lìng 佳 jiā , , 禁 jìn 烟 yān 遗 yí 俗 sú 渺 miǎo 天 tiān 涯 yá 。 。
清 qīng 醇 chún 只 zhǐ 向 xiàng 丹 dān 田 tián 暖 nuǎn , , 料 liào 峭 qiào 犹 yóu 烦 fán 翠 cuì 幕 mù 遮 zhē 。 。
长 cháng 短 duǎn 骤 zhòu 看 kàn 森 sēn 雨 yǔ 笋 sǔn , , 高 gāo 低 dī 难 nán 觅 mì 旋 xuàn 风 fēng 花 huā 。 。
小 xiǎo 斋 zhāi 寂 jì 寂 jì 谁 shuí 为 wèi 伴 bàn , , 水 shuǐ 底 dǐ 初 chū 闻 wén 两 liǎng 部 bù 蛙 wā 。 。
令节即事简睎仲德施。宋代。胡寅。寒食清明节令佳,禁烟遗俗渺天涯。 清醇只向丹田暖,料峭犹烦翠幕遮。 长短骤看森雨笋,高低难觅旋风花。 小斋寂寂谁为伴,水底初闻两部蛙。