简 jiǎn 彦 yàn 达 dá - - 胡 hú 寅 yín
别 bié 来 lái 鱼 yú 雁 yàn 半 bàn 浮 fú 湛 zhàn , , 一 yī 日 rì 掀 xiān 杯 bēi 酒 jiǔ 便 biàn 深 shēn 。 。
照 zhào 水 shuǐ 颜 yán 容 róng 皆 jiē 欲 yù 老 lǎo , , 荫 yīn 门 mén 槐 huái 竹 zhú 尽 jǐn 成 chéng 阴 yīn 。 。
驱 qū 山 shān 塞 sāi 海 hǎi 成 chéng 何 hé 事 shì , , 饭 fàn 糗 qiǔ 羹 gēng 藜 lí 只 zhī 此 cǐ 心 xīn 。 。
但 dàn 愿 yuàn 岁 suì 丰 fēng 人 rén 共 gòng 乐 lè , , 扶 fú 筇 qióng 有 yǒu 兴 xìng 即 jí 相 xiāng 寻 xún 。 。
简彦达。宋代。胡寅。别来鱼雁半浮湛,一日掀杯酒便深。 照水颜容皆欲老,荫门槐竹尽成阴。 驱山塞海成何事,饭糗羹藜只此心。 但愿岁丰人共乐,扶筇有兴即相寻。