曲 qǔ 江 jiāng 二 èr 首 shǒu - - 李 lǐ 山 shān 甫 fǔ
南 nán 山 shān 低 dī 对 duì 紫 zǐ 云 yún 楼 lóu , , 翠 cuì 影 yǐng 红 hóng 阴 yīn 瑞 ruì 气 qì 浮 fú 。 。
一 yī 种 zhǒng 是 shì 春 chūn 长 zhǎng 富 fù 贵 guì , , 大 dà 都 dū 为 wèi 水 shuǐ 也 yě 风 fēng 流 liú 。 。
争 zhēng 攀 pān 柳 liǔ 带 dài 千 qiān 千 qiān 手 shǒu , , 间 jiān 插 chā 花 huā 枝 zhī 万 wàn 万 wàn 头 tóu 。 。
独 dú 向 xiàng 江 jiāng 边 biān 最 zuì 惆 chóu 怅 chàng , , 满 mǎn 衣 yī 尘 chén 土 tǔ 避 bì 王 wáng 侯 hóu 。 。
曲江二首。唐代。李山甫。南山低对紫云楼,翠影红阴瑞气浮。 一种是春长富贵,大都为水也风流。 争攀柳带千千手,间插花枝万万头。 独向江边最惆怅,满衣尘土避王侯。