仙 xiān 亭 tíng 岩 yán - - 胡 hú 梅 méi 所 suǒ
仙 xiān 子 zǐ 高 gāo 栖 qī 海 hǎi 上 shàng 山 shān , , 一 yī 尘 chén 不 bú 到 dào 石 shí 台 tái 间 jiān 。 。
鹤 hè 随 suí 仙 xiān 客 kè 收 shōu 棋 qí 去 qù , , 龙 lóng 伴 bàn 山 shān 僧 sēng 采 cǎi 药 yào 还 hái 。 。
风 fēng 送 sòng 白 bái 云 yún 归 guī 洞 dòng 口 kǒu , , 钟 zhōng 随 suí 明 míng 月 yuè 到 dào 人 rén 间 jiān 。 。
不 bù 须 xū 再 zài 问 wèn 神 shén 仙 xiān 事 shì , , 花 huā 落 luò 花 huā 开 kāi 暑 shǔ 又 yòu 寒 hán 。 。
仙亭岩。宋代。胡梅所。仙子高栖海上山,一尘不到石台间。 鹤随仙客收棋去,龙伴山僧采药还。 风送白云归洞口,钟随明月到人间。 不须再问神仙事,花落花开暑又寒。