胡 hú 文 wén 定 dìng 墨 mò 池 chí 分 fēn 得 de 风 fēng 字 zì - - 孙 sūn 素 sù
吾 wú 爱 ài 胡 hú 夫 fū 子 zǐ , , 抱 bào 道 dào 来 lái 逃 táo 空 kōng 。 。
岂 qǐ 伊 yī 桃 táo 花 huā 源 yuán , , 有 yǒu 此 cǐ 山 shān 泉 quán 蒙 méng 。 。
奏 zòu 疏 shū 沥 lì 肝 gān 胆 dǎn , , 春 chūn 秋 qiū 开 kāi 盲 máng 聋 lóng 。 。
当 dāng 年 nián 起 qǐ 草 cǎo 处 chù , , 想 xiǎng 见 jiàn 临 lín 池 chí 工 gōng 。 。
愿 yuàn 为 wèi 池 chí 上 shàng 草 cǎo , , 永 yǒng 怀 huái 君 jūn 子 zǐ 风 fēng 。 。
胡文定墨池分得风字。宋代。孙素。吾爱胡夫子,抱道来逃空。 岂伊桃花源,有此山泉蒙。 奏疏沥肝胆,春秋开盲聋。 当年起草处,想见临池工。 愿为池上草,永怀君子风。