偕 xié 同 tóng 人 rén 登 dēng 虞 yú 山 shān 乾 qián 元 yuán 宫 gōng - - 孙 sūn 介 jiè
尘 chén 嚣 xiāo 咫 zhǐ 尺 chǐ 愧 kuì 山 shān 林 lín , , 胜 shèng 日 rì 追 zhuī 凉 liáng 得 dé 共 gòng 临 lín 。 。
千 qiān 里 lǐ 江 jiāng 湖 hú 堪 kān 送 sòng 目 mù , , 一 yī 轩 xuān 松 sōng 竹 zhú 更 gèng 论 lùn 心 xīn 。 。
清 qīng 风 fēng 便 biàn 自 zì 生 shēng 秋 qiū 意 yì , , 小 xiǎo 酌 zhuó 何 hé 妨 fáng 到 dào 夕 xī 阴 yīn 。 。
归 guī 路 lù 蝉 chán 声 shēng 满 mǎn 溪 xī 谷 gǔ , , 为 wèi 君 jūn 倚 yǐ 盖 gài 一 yī 微 wēi 吟 yín 。 。
偕同人登虞山乾元宫。宋代。孙介。尘嚣咫尺愧山林,胜日追凉得共临。 千里江湖堪送目,一轩松竹更论心。 清风便自生秋意,小酌何妨到夕阴。 归路蝉声满溪谷,为君倚盖一微吟。