扫 sǎo 苔 tái - - 倪 ní 槐 huái 坡 pō
纸 zhǐ 屏 píng 竹 zhú 榻 tà 亦 yì 生 shēng 涯 yá , , 掩 yǎn 上 shàng 柴 chái 扉 fēi 不 bù 用 yòng 推 tuī 。 。
人 rén 似 shì 春 chūn 云 yún 离 lí 复 fù 合 hé , , 愁 chóu 如 rú 潮 cháo 水 shuǐ 去 qù 还 hái 来 lái 。 。
壶 hú 头 tóu 新 xīn 酿 niàng 今 jīn 朝 zhāo 熟 shú , , 篱 lí 脚 jiǎo 寒 hán 梅 méi 昨 zuó 夜 yè 开 kāi 。 。
岳 yuè 顶 dǐng 高 gāo 僧 sēng □ yǒu 有 yuē 约 xiǎng , , 想 xié 携 zhú 竹 zhǒu 帚 sǎo 扫 cāng 苍 tái 苔 。 。
扫苔。宋代。倪槐坡。纸屏竹榻亦生涯,掩上柴扉不用推。 人似春云离复合,愁如潮水去还来。 壶头新酿今朝熟,篱脚寒梅昨夜开。 岳顶高僧□有约,想携竹帚扫苍苔。